
Chiều buông lặng lẻ trên sông vắng
Nắng vàng rơi rụng bến bờ hoang
Lạc bước Lang thang vùng đất lạ
Chợt hiện mùa thu quá mênh mang.
Bóng nước in trời thu vàng vỏ
Hoàng hôn tỉnh lặng với mây ngàn
Nghe tiếng tình yêu chưa cạn tỏ
Nghe lòng xao động bóng thời gian.
QUÁCH CHƯƠNG