
Nếu được làm người tình
Tác Giả: PHƯƠNG KIM
Nếu được làm người tình
Lạc vào mắt nai tơ
Cho hồn thêm dại khờ
Nếu được làm người tình
Đùa tóc trong chiều vắng
Làn gió thoáng môi hôn
Ngàn vì sao trên trời nhìn người yêu tôi cười
Thẹn thùng thắm trên môi
Xin gió xa thôi đừng đùa làn da tuyết trắng
Làm đôi má thêm hồng
Tình yêu như xuân vừa mới bước đi vào đời
Một hôm đánh thức hồn thơ
Gót chân hồng quen xưa đã từ kiếp nào
Người yêu đi vào giấc mộng làm đêm đầm ấm
Đã qua từng mùa lá bay
Đã nghe tim dạt dào hồn đã ngất ngây
Nếu còn là người tình
Thì tìm đến bên nhau
Cho ngày tháng ngọt ngào
Nếu còn là người tình
Thì thôi thay màu áo
Thôi sóng mắt xôn xao
Vì thời gian không đợi
Còn lời yêu giữ lại
Để còn biết mê say
Xin đến vì cuộc đời
Còn tình yêu muôn thuở
Gọi nhau mãi người tình
Tình yêu như xuân vừa mới bước đi vào đời
Một hôm đánh thức hồn thơ
Gót chân hồng quen xưa đã từ kiếp nào
Người yêu đi vào giấc mộng làm đêm đầm ấm
Đã qua từng mùa lá bay
Đã nghe tim dạt dào hồn đã ngất ngây
Nếu còn là người tình
Thì tìm đến bên nhau
Cho ngày tháng ngọt ngào
Nếu còn là người tình
Thì thôi thay màu áo
Thôi sóng mắt xôn xao
Vì thời gian không đợi
Còn lời yêu giữ lại
Để còn biết mê say
Xin đến vì cuộc đời
Còn tình yêu muôn thuở
Gọi nhau mãi người tình
Xin đến vì cuộc đời
Còn tình yêu muôn thuở
Gọi nhau mãi người tình
CHUYẾN ĐÒ KHÔNG EM
Tác giả: HOÀI LINH
Yêu sai lỡ để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại chút này thôi
Lá thư xưa màu mực úa phai rồi
Duyên hẳn thắm ở phương trời đâu đó
(Vũ Hoàng Chương)
Phút ban đầu ấy
Thư xanh màu giấy viết nhưng chưa gởi ai
Ngõ đi chung một lối
Đôi khi định nói với em một lời.
Tình muốn còn e, chung bước đường về
Nào biết được khi nói lên nổi niềm
Thì nẻo vào tim
Mở rộng hay khép môi thắm trao duyên.
Cuối xuân hè tới
Nhưng chưa lần nói lá thu rơi lại rơi
Ngắm xe xuôi ngược lối
Kết hoa màu cưới có đôi tim vào đời
Dù trước dù sau, nhưng cũng một lần
Gởi đến người thương thiết tha nỗi lòng
Đợi chờ hồi âm
Để rồi cay đắng đến tay một thiệp hồng.
Giòng sông mênh mang quá thiếu em chung một chuyến đò
Tình yêu như hoa nở biết em yêu mà anh chờ
Từ khi ban sơ cả hai người vẫn chờ một câu nói
Mà rồi biệt ly, không một lần hé môi
Từ nay duyên kiếp tìm trong mộng thôi.
Gió thu lạnh giá
Bao nhiêu là lá bấy nhiêu cơn sầu đau
Cánh thư ban đầu ấy
Chết trong lòng giấy nhắc bao kỷ niệm buồn.
Đừng trách người đi sao lỗi nhịp đàn
Tình chỉ đẹp khi ái ân không trọn
Một lần vào thu
Là lần băng giá khơi sầu tâm tư.
ĐỂ TRẢ LỜI MỘT CÂU HỎI
Tác Giả: TRÚC PHƯƠNG
Một nửa ba năm, anh yêu tình áo giầy quân nhân,
đường xuôi quân ghé lại đôi lần.
Bao nhiêu âu lo, có hôm đã hỏi người yêu bé bỏng, hay mơ:
“Anh vắng nhà hoài em có nhớ?”
Trả lời anh yêu:
“Không gian còn, bước thời gian đi,
một ngàn đêm nhớ nhiều mơ nhiều.
Mưa khuya giăng tơ, gió khuya hững hờ
đèn hiu hắt ngọn tương tư, đôi lúc buồn vì anh vắng nhà.”
Tình nước lòng trai, anh hiên ngang đối diện mặt trời.
Chân qua chốn nào thương chất lên cao.
Đã yêu lính trẻ ngày về ai tiếc gì.
Từ bàn tay tiên nắn nót từng nét gửi cho anh
để anh vui bước đường quân hành.
Môi em đang xinh, mắt em vẫn tình
màu xanh vẽ nổi đôi tim, ghi dấu ngày đầu ta biết mình.
VÒNG TAY GIỮ TRỌN ÂN TÌNH
Tác giả: Y Vân _ Đỗ Kim Bảng
Em mơ một vòng tay.
Dìu nhau bao tháng ngày.
Vì đời người tựa áng mây
sợ nguồn vui chóng phai,
tuổi xuân sẽ không trở lại.
Em yêu một vòng tay.
Một vòng tay ấm nồng.
Nào ngờ chẳng trọn ước mong.
Tình bọt bèo chóng tan.
Anh lãng quên sao đành.
Anh ơi! Ai người nâng giấc nồng?
Tình nào thêu giấc mộng?
Tay nào se kết đôi lòng?
Đừng sầu, đừng quên lúc xuân thì,
đừng để ướt làn mi.
Anh ơi! Anh về nhé!
Em mong người về đây.
Ðể mùa Đông bớt dài,
để nụ cười đẹp cánh môi,
tình đượm làn tóc mây
trọn tình trong đôi tay.
Em yêu một vòng tay.
Từ ngày quen biết người.
Thầm tưởng rằng đời ấm vui
nào ngờ tình chóng phai,
vùi theo lối hoang miệt mài.
Em thương một người trai.
Lạnh lùng đi giữa đời.
Thường gục đầu vào cánh tay.
Nụ cười không đến môi
quên mất tình yêu rồi.
Anh ơi! Ai người nâng giấc nồng?
Tình nào thêu giấc mộng?
Tay nào se kết đôi lòng?
Đừng sầu, đừng quên lúc xuân thì,
đừng để ướt làn mi.
Em mong anh về nhé!
Em mơ một bàn tay.
Làm dịu đôi má gầy.
Ðể hận thù thành bóng mây,
để đời lại ấm vui
trọn tình trong đôi tay.
Anh ơi! Em chờ trên bến ngày xưa.
Phương Nam em chờ trên bến ngày xưa.